Thứ Sáu, 23 tháng 1, 2015

Yếu đuối :) ...


Có những chuyện có lẽ không nên nói ra thì tốt hơn :). Cả việc mình nghĩ là khi người ta biết rõ được tình cảm và suy nghĩ của mình, thì ắt hẳn không nhiều thì ít người ta cũng sẽ cảm thấy buồn, đau hay đại loại là thứ cảm xúc gì đấy là thực tâm chứ không phải chỉ là sự giả tạo bề ngoài.... Những tưởng rằng vì không hiểu nên người ta mới không thương mình, à hóa ra sai lầm rồi :), hiểu chứ, hiểu rõ là đằng khác mà vờ như không nghe, không biết hoặc không liên can gì. Phiền... hiểu không... người ta thấy mình phiền đấy. Vừa lòng anh chưa? đau lòng em chưa? .......

Mình dẫu vẫn biết rằng có những thứ không nói ra thì sẽ không bao giờ người khác biết được, thì đâu đó trong mình vẫn mong mỏi rằng có người nhìn vào một ánh mắt - nghe qua một giọng điệu, cũng sẽ biết rằng mình không ổn. Cũng sẽ biết rằng, mình yếu đuối biết bao nhiêu.

Yếu đuối đến độ mình cứ khư khư giữ lấy những nỗi buồn, những ưu tư trăn trở của mình. Mình sợ những điều mình muốn nói, là những điều người khác chẳng muốn nghe. Mình cũng sợ, người ta muốn nghe nhưng rồi người ta chẳng thể hiểu, để quan tâm. Bởi vì người ta, cũng có những nỗi sợ hãi của riêng mình. 

Mình chỉ là muốn tìm một người, dù không nói nhưng vẫn hiểu. Mà cái "chỉ là" đó, ngày tháng không sợ, chông gai chẳng màng, chỉ đôi khi thầm nghĩ có khi nó chẳng có thật trên đời :) ....

*
*
*

J - mất người rồi mình chỉ còn lại những kỉ niệm, dù đẹp hay xấu cũng chỉ có mình còn giữ và còn nhớ, cả những nỗi buồn cứ ám ảnh lấy mình. Còn J - mất mình rồi người ta chỉ thấy hơi tiếc :) rồi thôi, vì còn khối việc phải lo, phải nghĩ hơn là ràng buộc mình vào một mối quan hệ không nên duyên phận, chẳng có tương lai và hi vọng gì cả. Em ngốc lắm em ạ :) vì dẫu chân thành hay chân tình gì thì nó cũng có chân, thực tâm chỉ dành cho khoảnh khắc nào đó, ngay lúc đó mà thôi. Còn về sau, nó muốn đi, muốn bỏ người này và qua người khác cũng là điều dễ dàng và thảng nhiên...

Thứ tình cảm ấy, mình vốn chẳng toan tính hay lập ra kế hoạch bài bản gì cả, là tự nhiên mà ra, cả việc yêu thương một ai đó cũng xuất phát từ trái tim.... Không nên cố hiểu một người mà ngay cả việc quan tâm đến cảm xúc của người khác người đó cũng không làm được, việc làm ấy chỉ khiến mình càng thêm đau. Sau vẻ mặt bình thản và lạnh băng ấy là suy nghĩ và cảm xúc thuộc về một thế giới khác - thế giới mà chẳng bao giờ mình có thể chạm vào được! :)

P/s: - Đã gần 24hpm rồi, lại một ngày trôi qua, và mình thì vẫn ráng gồng mình lên mạnh mẽ, vì không mạnh mẽ thì yếu đuối cho ai coi.
      - "Tôi đã từng sợ ở một mình, nhưng bây giờ tôi sợ mình thích được như vậy". Khi mọi thứ đã trở thành thói quen, cả việc một mình chịu đưng và làm mọi việc, thì cũng là lúc em bắt đầu cảm thấy sợ, sợ yêu, sợ đau, sợ tất thảy thứ tình cảm nào tiến lại gần em, sợ cả chính mình với những cảm xúc như vậy, khi ấy em nhận ra rằng tình yêu là thứ có hạn sử dụng ngắn nhất - ít nhất là đối với em :)

9 nhận xét:

  1. " Mình sợ những điều mình muốn nói, là những điều người khác chẳng muốn nghe. Mình cũng sợ, người ta muốn nghe nhưng rồi người ta chẳng thể hiểu, để quan tâm. Bởi vì người ta, cũng có những nỗi sợ hãi của riêng mình. " . Mình thấy bản thân mình đâu đó trong đoạn này.
    Mình thích sự an yên ở blog này, dù biết là bạn đang viết vẫn những ồn ào trong nội tâm.
    Mình chỉ là 1 người bạn lạ thôi. Thật ra thì hôm nay mình lục lại blog cũ mình bỏ dở thấy hồi đó bạn có kết bạn với mình, nhưng mãi đến bây giờ mình mới biết vì tình cờ vào mail cũ sau thời gian dài :)

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. G Kira thân mến :) . Blog luôn là nơi cho mình nương náu những khi lòng xáo trộn và chông chênh. Với nó mình thấy an yên lạ kì. Mình nhận ra những ng bạn mình quen trên này họ hiểu và đồng cảm vs ~ gì mình viết hơn là nhữgmối quan hệ hiện tại đời thực. Thật vui khi bạn ghé nhà mình chơi. Cũg lâu lâu lắm rồi mới có ai bình luận entry mình viết.. lòng thấy nhẹ thậc :) hãy làm quen nha người bạn mới !

      Xóa
    2. Nhận xét này đã bị tác giả xóa.

      Xóa
    3. Ở blog của G cũng rất ít bạn, chỉ đôi người qua lại thôi...đôi khi nó yên ắng như 1 thói quen vậy.

      Những mối quan hệ ngoài đời thực nhiều lúc khiến mình trở nên xa lạ cả với chính mình. Nên tâm tư chẳng biết nói cho ai nghe, nên G hiểu 1 chút những gì Tiểu An Yên viết.

      Rất lâu rồi G không kết bạn với ai cả, nên lần này có chút ngại. À không rất là ngại. Nhưng có gì đó vui vẻ ngay lúc này.

      Xóa
    4. G ạ! :) nhìu khi An Yên cũng tự ôm lấy nhữg nỗi cô đơn của mình và gặm nhắm nó từ từ. An Yên vẫn nói với 1 vài người thực sự hiểu mình để nhẹ lòng mình hơn. Nhưng ai cũng có ~ bí mật k thể nói ra. An Yên chọn cách im lặng khi nỗi đau quá lớn ...

      Xóa
    5. Cô gái, cô vẫn ở đây đó chứ !?

      Xóa
    6. G thân mến! Ta vẫn ở đây nhưng dạo này bận quá. Thi thoảng buồn lưng chừng ta lại tìm về nơi đây. Nàng vẫn ổn chứ :)

      Xóa
  2. Cuối tuần ghé thăm bạn cũ <3

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Nàng :) đã lâu k gặp. Dạo này ta bận quá. Chỉ khi nào nỗi buồn chực chờ mới tìm về đây. Nàng ổn chứ?

      Xóa